Searching...
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Chiều nay không có anh

Hình Internet
Đã rất bình tâm khi em ngồi bên biển, thôi nghẹn ngào, thôi khóc lóc và hờn ghen. Chụm tay vốc từng bụm cát rồi để từng hạt rơi qua kẽ tay, thật khẽ. Cát nhỏ bé mịn màng và trầm lặng, trầm lặng trong cả khi rơi. Cát bình yên với cả nỗi đau của riêng nó. Em cũng đã học được từ cát cách bình thản đối mặt với những đau thương, để sau khi rơi vẫn cứ là cát, nhỏ bé, trầm lặng nhưng kiên cường.
Vậy mà em đã ngã quỵ trước lời chia tay của anh. Em đã thật thê thảm trước mắt anh phải không? Em đã thấy thế giới này thật tệ, màu hồng bỗng chốc chuyển thành một màn đêm vây kín xung quanh em. Lời chia tay từ anh khiến em cảm thấy mình bị cả thế giới này chối bỏ. Em giận mình thua kém ai đó để anh lựa chọn đến với người ta mà không phải mình. Em tự giày vò mình đã sai ở đâu và em đã không còn chỗ đứng trong trái tim anh tự khi nào? Em đã chỉ tự dày vò bản thân mình mà quên nhận ra rằng, anh đã có lỗi với em.
Hình Internet
Em đã thấy mình như không thể thở được, những thứ có thể nuôi sống cơ thể mình trở nên chát chúa và đắng ngắt, hệ thống tiêu hóa không thể tiếp nhận nổi. Mọi cử chỉ yêu thương, lo lắng của người thân và bạn bè trở nên bất lực trước sự tê dại vì cú đòn trời giáng mà em vừa nhận từ anh. Nỗi đau bị phản bội đã khiến em trong chốc lát mất khả năng tự vệ. Em đã quên đi cách phải tự yêu lấy bản thân mình. Em đã tìm về biển, thấy biển dữ dội, biển nổi cuồng phong, từng cơn sóng dựng đứng gầm gừ, ai oán gào thét. Ai đã làm biển vốn bình yên nổi trận phong ba? Biển gào thét trong sự cô đơn tuyệt vọng, em nhỏ bé trước biển, không lý giải nổi ai đã làm biển đau, chỉ biết với muôn nghìn con sóng tung trời ấy chắc biển cũng đang tự làm mình đau hơn nữa. Biển đau người thân của biển cũng đau, từng tảng đá chịu trận của hàng vạn con sóng, đá mòn dần mà biển đã hết ưu tư? Cát bé nhỏ, nhưng đầy yêu thương, không đòi hỏi, không nhiều lời. Cát lăn tăn mệt nhoài xuống lên theo từng đợt sóng vỗ để vui buồn cùng biển. Sẽ có lúc biển lại bình yên hiền hòa trở lại vì biển nhận ra bên biển còn lại nhiều lắm những vòng tay yêu.
Và em nhận ra, ngoài một sự khác biệt nhỏ bé với ngày hôm qua là hôm nay anh đã không còn bên em nữa, trái tim em đã rất đau. Còn lại thế giới này hoàn toàn không có gì thay đổi, trời vẫn xanh mây vẫn trắng, không khí vẫn đầy, em vẫn thở và phở vẫn ngon. Mọi người xung quanh em vẫn đang rất yêu thương em thì không có lý do gì để em khiến họ phải lo lắng cả. Và hơn bao giờ hết, chính em cũng không có gì thay đổi, em vẫn là em, em xứng đáng được tôn trọng và yêu thương. Vậy thì càng không có lý do gì khiến em không quý trọng và yêu thương chính bản thân mình.
Hình Internet
Rồi anh sẽ thấy em tự đứng lên, mạnh mẽ và kiên cường hơn sau một lần vấp ngã. Sẽ sống thật tốt, rồi thời gian sẽ xóa nhòa vết thương trong em, "và con tim sẽ vui trở lại". Và em cũng sẽ lại yêu như chưa bao giờ được yêu. Để rồi có thể một ngày nào đó trên đường đời, ta vô tình đi lướt qua nhau, em sẽ đủ tự tin nói với anh rằng cú ngã ấy em đã không sao, em đã sống rất tốt để anh phải tiếc nuối vì đã lỡ buông tay em ra...
Chiều nay, đón em biển chẳng ồn ào sóng vỗ mà đã dịu dàng sâu lắng và bao dung. Từng con sóng như những cánh tay dang rộng về phía em, đón nhận tất cả hờn ghen, giận dỗi, nước mắt và sự tủi hờn của em để vùi sâu vào lòng biển. Để lại em sự bình yên bên cát bé nhỏ hiền hòa. Em cũng sẽ như cát, nhỏ bé nhưng sẽ sống thật nhiệt tình thật kiên cường. Sẽ rắn rỏi và lấp lánh hơn sau mỗi lần vấp ngã. Để thấy biển vẫn đẹp dù em không có anh ở bên.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét